Quy luật – sự vận hành của cuộc sống

Luật niềm tin, luật hấp dẫn, luật nguyên nhân kết quả (nhân quả)

Luật tiềm thức…. những luật của cuộc sống. Hàng ngày mỗi hoạt động của: tâm, khẩu, ý, hành. Suy nghĩ của ta, lời nói của ta, niềm tin của ta, hành động của ta đều khởi động một sự vật cho các luật này vận hành quanh nó. Ta không biết là bởi ta kém, chứ không phải ta không biết nên nó không tồn tại. Suy nghĩ thiển cận: cái ta không biết, không cảm thụ được tức là nó không tồn tại.

Ví dụ như: ta không nhìn thấy tia cực tím ở ánh sáng mặt trời, nhưng ong thì nhìn được tia này, tia này vẫn tồn tại và ảnh hưởng nên ta dù ta có cảm nhận hay không.
Về nhà có mùi con vật lạ, ta không ngửi thấy, nhưng chó ngửi thấy và bắt đầu đi lùng sục con vật lạ đó. Ta không ngửi thấy nhưng nó vẫn tồn tại và ảnh hưởng lên ta.
Nhìn một người là dễ gần hay khó gần, vì sự sinh tồn nên trẻ nhỏ cảm thấy rõ nhưng ta không cảm thấy, nó vẫn ảnh hưởng đến ta.
Một lời nói, hành vi của ta có hàng trăm cung bậc, tần số khác nhau hòa hợp lại, kết hợp với sắc thái nữa. Những thông điệp vô hình này là chân thật, bộc lộ niềm tin và suy nghĩ của ta lúc đó. Ta nghĩ ta giấu được nhưng công nghệ ngày càng hiện đại. Có thể phát hiện thông điệp ẩn trong suy nghĩ, tiềm thức, mặc dù hành động không thể hiện.

Khi giả vờ phủ định Ta chỉ nói được từ ” Không” nhưng ánh mắt ta nói có, môi run như muốn có, bước chân như muốn có, tay vặn lại như muốn có, tim đập nhanh hơn 1 tí tẹo như muốn có, tay đổ ít mồ hôi như muốn có, tâm trạng bồn chồn như muốn có, hàng ngàn sợi cơ từ thanh quản, môi, mắt, miệng, toàn thân vận hành như muốn có. Khi ta có chủ đích kìm nó lại, từ ” không” thành không tự nhiên, không có hồn, giật cục hay ta cảm giác có gì đó không ổn thì phải ^^ người từng trải cảm nhận được cái này, hiền triết cảm nhận  được cái này, thậm chí có thể Gia Cát Lượng cũng cảm nhận được cái này. Người kém thì thông điệp, cử chỉ lồ lộ, còn người giỏi nói dối thì thông điệp lộ ra ít hơn với người thường, nhưng với người từng trải thì họ đọc rõ được thông điệp ẩn. Hàng trăm thứ nói có, nên họ không tin vào câu nói “không” . Nó nằm ở khả năng đọc. Tắt tiếng tivi 30 phút hàng ngày, chỉ xem hình ta sẽ gia tăng khả năng đọc này. Ngồi ở đám đông, quán nước, tập quan sát và đọc để tăng khả năng đọc.
Điều tra, cảnh sát nước ngoài đã chế tạo ra máy kiểm tra nói dối này. Phân tích thông điệp họ có thể định ra chính xác của thông điệp.
Theo thuyết âm dương, cái vi tế, ta không nhìn thấy mà chỉ cảm thấy. Cái  không nhìn thấy, là phần âm của thông điệp – đây. Còn phần dương là thứ ta nhìn thấy, được tô vẽ hay ghi lại, tương tác được.
Lẽ thường, phần âm khó chữa, chữa rất lâu, nên khi phần âm yếu mà muốn che lấp ta hay tô vẽ phần dương, tô vẽ bề mặt. Nhưng vấn đề là phần âm vẫn còn, vẫn tồn tại, nó chi phối chính kết quả của những hoạt động, sự kiện đó, và vận hành theo quy luật trên. Nó không đoái hoài đến cái đẹp của phần dương. Ta không biết, người từng trải biết. Ta ngạc nhiên, hoảng sợ bởi sự kiện tiếp theo xảy đến, người từng trải có thể bình thản, đau xót vì hiểu đó là Lẽ Thường.

Bề mặt được tô vẽ, người ít hiểu sẽ bị hấp dẫn bởi bề mặt, mà không hiểu thông điệp ẩn là vậy.
Đám cưới to chưa chắc đã hạnh phúc là vì thế
Động thổ hoành tráng chưa chắc đã thành công hay chất lượng là vậy.
Sinh nhật to, đắt tiền chưa chắc đã hạnh phúc, viên mãn.
Quà to chưa chắc đã là thật lòng là vậy, quả này dễ bị lừa.
Luôn tử tế, ngoan ngoãn, làm hài lòng, chu đáo chưa chắc đã phải là hay, phải là tốt là vì lý do đó. Có mục đích gì đây???
Mít tinh, kỷ niệm, lễ hoành tráng chưa chắc đã phải là dấu hiệu của hiệu quả, của tấm lòng, của sự tri ân. Vì cảm giác nhàm chán, có vỏ mà không có ruột. Ở đây không có tiếng cười hân hoan, sảng khoái, cái ôm vồn vã bởi sự hội ngộ, giọt nước mắt của mừng vui, bất ngờ không???? Hình như toàn ngủ gật và ủ rũ. Cảm xúc được đẩy lên bởi tinh thần, bởi giá trị, bởi niềm tin và đam mê, chứ cảm xúc không bị đẩy lên bởi những thứ vật chất trang trí để đánh lừa cảm giác.
Có sắc mà không có hồn.


Cần để âm dương hòa hợp. Quy luật tự nhiên vận hành. Tạo hóa hay tự nhiên vận hành theo thời gian từ những phần tử hữu cơ, hòn đá, cục sắt, viên than…. tạo nên cả một hệ sinh thái vi khuẩn, vi rút, thực bào, hệ thưc vật, hệ động vật và con người ta. Nhìn thế giới này xem, thủa sơ khai nó chỉ là đất và đá, núi lửa: trơ chọi như mặt trăng, sao hỏa. Thuận theo lẽ tự nhiên, theo quy luật của cuộc sống. Tự nhiên không cần cố gắng gì cả, chỉ vận hành theo quy luật. Thế mà từ đất đá tạo nên ta, nên hệ thực vật và cả thế giới này.
Ta tin cây cỏ, động vật, tinh thể, thiên hà và cả vũ trụ vận hành theo quy luật. Như ta lại tin mình – một loài nhỏ bé duy nhất không theo quy luật. Được chúa trời hay thế lực siêu nhiên sinh ra và bất tử.
Theo quy luật có dấu hiệu tích cực:Thanh thản, bình an, hạnh phúc, viên mãn,vui vẻ, sôi nổi, mạnh khỏe, thịnh vượng, nhiệt huyết, phát triển, mềm dẻo, ấm áp, tự nhiên, bội thu, yên ấm…
Còn ngược quy luật, ta có dấu hiệu tiêu cực: cau có, mệt mỏi, bất an, trầm uất, ốm đau, nghèo đói, giả tạo và thụt lùi, khô cứng, lạnh lẽo, mất mát, thiên tai…
Dấu hiệu thì giống nhau nhưng mức độ thì khác nhau vì điều đó còn phụ thuộc vào mức độ của sự thuận hay hòa của tự nhiên.


Good luck^^
Đọc thêm
Kỹ năng giải quyết vấn đề: ta đang học gốc hay học ngọn? Góc nhìn mới

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *