1Đạo mà có thể được kể tên không phải là đạo vĩnh cửuTên mà có thể được đặt tên thì không phải là tên vĩnh cửuVô danh là sự khởi đầu của trời và đấtHữu danh là ngọn nguồn sinh ra vạn thứKhi không còn ham muốn, ta có thể nhìn thấy sự kỳ diệuCòn khát khao, ta chỉ có thể nhìn thấy sự biểu lộ Hai thứ bắt nguồn từ cùng gốc, nhưng khác nhau ở tên gọi; xuất hiện như bóng tối Bóng tối trong bóng tốiCánh của đến sự kỳ diệu |
2.Dưới bầu trời, tất cả có thể thấy thứ đẹp đẽ như vẻ đẹp đẽ chỉ là bởi vì có thứ xấu xa.Mọi người có thể thấy thứ tốt đẹp như là tốt đẹp chỉ bởi vì có sự tồn tại của thứ tội lỗi Do đó có và không có nảy sinh cùng nhau.Dễ và khó bổ khuyết lẫn nhau.Ngắn và dài tương phản nhờ nhauCao và thấp nương tựa vào nhauÂm và thanh hòa hợp với nhauTrước và sau theo sau nhauDo đó nhà hiền triết làm mà không làm gì cả, dạy mà không nói gì cả.Rồi cả vạn vật sinh và diệt diễn ra không ngừngTạo ra mà không sở hữuLàm mà không lấy côngKhi việc hoàn thành, họ quên nóDo đó nó kéo dài mãi mãi |
3.Không đề cao, không tán dương tài năng giúp ngăn cản cãi lộn.Không tích lũy của báu giúp đề phòng trộm cắpKhông nhìn thấy thứ thèm khát giúp ngăn cản sự bấn loạn của con tim. Người hiền trí do dó cai trị bằng làm rỗng con tim và đầy cái bụng, bằng làm giảm ham muốn và tăng cường mạnh mẽ gân cơ.Nếu con người thiếu tri thức và khát khao, thì người khôn ngoan sẽ không cản trở, quấy rốiNếu không có thứ gì được hoàn thành, thì vạn vật sẽ ổn |
4.Đạo như một cái ống rỗng, nó được dùng, nhưng không bao giờ đầyOh, ngọn nguồn vô đáy của vạn vậtLàm cùn thứ sắcTự gỡ các nút rốiLàm dịu ánh chói lòaHòa vào với bụiOh, ẩn sâu nhưng đã từng hiển lộ!Tôi không biết nó đến từ khi nào.Chỉ biết ngọn nguồn của mọi chúa trời |
5.Trời và đất không thiên vịHọ nhìn vạn vật như những cọng rơm rạNgười hiền trí không thiên vịHọ nhìn mọi người ngang nhau như những cọng rơm Khoảng cách giữa trời và đất như cái ống thổiHình thay đổi nhưng không thay đổi khuôn dạngCàng di chuyển, nó càng mềm dẻoCàng nhiều từ thì đếm càng ít.Nắm nhanh đến trọng tâm |
6Thung lũng tinh thần không bao giờ chết;Đó là người phụ nữ, người mẹ của muôn loài.Cửa ngõ của họ là gốc của trời và đất.Nó như cái chùm màn, hiếm khi thấy.Dùng nó, nó sẽ không bao giờ thất bại Trời và đất tồn tại mãi với nhau.Tại sao trời và đất tồn tại mãi mãi?Chúng không bao giờ được sinh raNên sẽ tồn tại mãi.Nhà hiền triết đi sau ta, do đó họ lại đứng trước.Ông ta tách rời, do dó hòa hợp là một với vạn vật.Thông qua hành động vô vị kỷ, do dó ông ta đạt thành tựu viên mãn. |
8Thư cao quý nhất giống nướcNước đem lại sự sống cho muôn loài mà không cần cố gắngNó chảy đến nơi mà con người không muốn, do đó nó giống như Đạo Khi cư ngụ, ở gần mặt đấtKhi thiền định, đi sâu vào trái timTrong đối xử với người khác, ân cần và nhẹ nhàngTrong nói năng, đúng, chính trựcTrong cai trị, công bằngTrong cuộc sống hàng ngày, trở nên thành thạoTrong hành động, nhận thức mùa và thời điểm. |
9.Tốt hơn nên dừng sớm hơn là làm đầy đến mépMài quá sắc lưỡi dao, cạnh nó sẽ cùn sớm.Tích trự lượng lớn vàng bạc, đá quý, thì không ai có thể bảo vệ đượcGiành lấy giàu sang và địa vị, thảm họa sẽ theo đuôi.Lui lại khi công việc hoàn thànhĐó là cách của trời |
10.Mang theo thân xác và linh hồn và ôm ấp lấy một, Bạn có thể tránh khỏi sự chia ly?Hãy tham dự đầy đủ và trở lên mềm dẻo, linh hoạt, Bạn có thể như là một đứa trẻ?Làm sạch và tẩy sạch những quan điểm cơ bản, Bạn có thể không dính vết?Hãy yêu thương muôn loài và cai trị một quốc gia, bạn có thể sống mà không có sự cẩn thận?Đóng và mở cổng trời, bạn có thể đóng vai trò của người phụ nữ?Hiểu và cởi mở với vạn vật, bạn có thể không làm gì không?Sinh con và nuôi nấngMang mà không sở hữuLàm mà không nhận côngLãnh đạo mà không cai trịĐó là đức hạnh cơ bản |
11.Ba mươi cái nan hoa chia chung cái trục bánh xe;Chính là hố trục trung tâm làm cho chúng có ích.Nặn đất thành cái bình;Chính là khoảng không ở giữa làm chúng có ích.Cắt cửa và cửa sổ cho ngôi nhà;Chính là những cái hố làm cho chúng có công dụng.Do đó lợi ích đến từ thứ có ở đó;Công dụng đến từ thứ không có ở đó. |
12.Năm màu làm mờ mắtNăm âm làm điếc taiNăm vị làm dần vị giácĐuổi và bắt làm điên tâm trí.Thứ quý giá dễ dẫn đến lụi tàn. Do do nhà hiền triết được dẫn dắt bởi thứ anh ấy cảm, chứ không phải thứ anh ấy nhìn.Người bỏ thứ kia và chọn thứ này. |
13.Sẵn lòng chấp nhận mối nhụcChấp nhận rủi ro như một điều kiện sống cơ bản của con người. Bạn có ý gì khi “ sẵn lòng chấp nhận mối nhục”?Chấp nhận trở lên không quan trọngKhông quan tâm đến được hay mấtĐây được gọi là “sẵn lòng chấp nhận sự ghét bỏ” Bạn có ý gì khi “chấp nhận bất hạnh như điều kiện sống cơ bản của con người”?Bất hạnh đến từ việc có một thân thể.Không có thân thể, thì làm sao còn bất hạnh nữa? Khuất phục chính mình với sự khiêm nhường; thì bạn sẽ được tin tưởng để giao phó cho chăm sóc mọi thứ.Yêu toàn thể như yêu chính bạn; khi đó bạn có thể thực sự chăm sóc cho mọi vật. |
14.Nhìn kìa, nó không thể thấy – nó vượt hình dángNghe kìa, nó không thể nghe – nó vượt tầm âm thanh.Bắt lấy, nó không thể giữ – nó phi vật chất.Ba thứ này không thể định nghĩa được;Do đó chúng kết hợp thành một Từ bên trên, chúng không sáng;Từ bên dưới, chúng không tối:Nó là một chuỗi liên tục vượt ngoài khả năng mô tả.Nó quay về tính khôngDạng của không dạngẢnh của vô ảnh,Nó được gọi là không thể định nghĩa được và vượt tầm tưởng tượng. Đứng trước nó và nó không có điểm đầu.Theo sau nó và nó không có điểm cuối.Ở lại với Đạo cổ xưa,Di chuyển cùng hiện tại. Biết được sự khởi nguồn cổ xưa chính là thứ chính yếu cơ bản của Đạo |
15.Bậc thầy cổ xưa thì phảng phất, thần bí, uyên thâm, đầy cảm thông, linh hoạt.Chiều sâu tri thức của họ thị không thể đo lường được.Bởi vì chúng không thể do lường đượcTất cả chỉ có thể mô ta qua biểu lộ bên ngoài.Cẩn trọng như một người qua dòng sôngTỉnh táo như một người nhận thức được sự hiểm nguy.Lịch sự như vị khách ghé thăm nhà.Mềm dẻo như bẳng sắng tan chảy.Đơn giản như khúc gỗ mộc không đục đẽoSâu sắc như hang độngMờ đục như ao bùn Người có thể chời đợi trong tĩnh lặng khi bùn lắng?Người có thể duy trì tĩnh lặng khi đến thời điểm của hành động?Người sống theo đạo không tìm kiếm sự toại nguyện, hoàn thành.Không tìm kiếm sự hoàn thành, họ không bị dao động theo khát vọng để thay đổi |
16.Làm rỗng chính bạn với mọi thứHãy để tâm trí trở lên tĩnh lặng.Vạn vật tăng trưởng và biến mấtKhi bản thể soi rọi sự trở về.Họ lớn mạnh, phát triển và sau đó quay về nguồn.Quay về nguồn là tĩnh lặngĐó là con đường của tự nhiên.Con đường của tự nhiên thì không thay đổi.Biết được sự bất biến là cái nhìn bên trong.Không biết sự bất biến sẽ dẫn đến thảm họa.Biết sự bất biến, trí não sẽ cởi mở.Với tâm trí mở, bạn sẽ mở rộng trái tim.Với trái tim rộng mở, bạn sẽ hành động như vương giả.Trở thành vương giả, bạn sẽ đạt được sự huyền diệuTrở thành huyền diệu, bạn sẽ là một với ĐạoCho dù cơ thể chết đi, Đạo sẽ không bao giờ mất. |
17.Thứ quý nhất nếu hiếm khi được biếtSẽ hiện ở thứ mà mọi người biết và yêuSau đó là thứ họ sợSau đó làm thứ bị xem thường. Ai không đủ độ tin tưởng, sẽ không được tin tưởngKhi hành động được thực hiệnKhông cần từ ngữ không cần thiết,Họ sẽ nói, “ chúng tôi hoàn thành nó!” |
18Khi Đạo lớn bị quên lãng,Sự tốt bụng và đạo đức khởi sinh.Khi sự thông thái và thông minh sinh ra,Sự giả vờ, mưu kế và khoe khoang bắt đầu. Khi không có sự bình an trong gia đình,Đạo hiếu thảo của con cái và sự tận tâm khởi sinhKhi quốc gia bị lung lay và bạo động,Vị đại tướng trung thành xuất hiện. |
19Từ bỏ cương vị thánh, từ bỏ đạo đức,Con người sẽ khai phá ra đạo hiếu, sự hiếu thảo và tình yêu. Từ bỏ tài khéo léo, từ bỏ lợi nhuậnKẻ cướp và tên trộm sẽ biến mất. Ba thứ này chỉ là thứ biểu lộ bên ngoài;Chúng không đủ để biểu lộ hết.Quan trọng hơn cảĐể nhìn ra sự đơn giảnĐể nhận ra bản chất thật của cá nhân,Để gỡ bỏ sự ích kỷVà chế ngự sự thèm muộn. |
20Từ bỏ học tập, và sẽ đặt dấu kết cho các vấn đề của bạn. Có sự khác biệt giữa có và không không?Có sự khác biệt giữa tốt và xấu không?Tôi có phải sợ thứ mọi người sợ hãi? Thật nhảm nhí!Mọi người khác đang hài lòng, vui thú với bữa tiệc cúng tế bò.Vào mùa xuân, một số đến công viên và trèo lên những bậc thềm đá,Nhưng chỉ mình tôi, trôi dạt, không biết mình đang ở đâu.Như một đứa trẻ mới sinh trước khi học biết cười,Chỉ mình tôi, không có nơi nào để đi,Người khác có nhiều hơn thứ họ cần, nhưng chỉ mình tôi, không có gì cả.Tôi là kẻ ngốc, oh, đúng! Tôi bị lẫn lộn.Người khác thì trí và sáng,Nhưng mình tôi, mờ đục và yếu ớt.Người khác thì sắc sảo và thông minh,Nhưng tôi, một mình đần độn và ngu ngốc,Oh, tôi trôi dạt như các đợt sóng trên biển,Không phương hướng như những cơn gió không ngừng nghỉ.Mọi người khác đang bận rộn,Nhưng mình tôi, không định hướng và chầm chậmTôi khác biệt.Tôi được nuôi nấng bởi mẹ thiên nhiên vĩ đại |
21Đức tính tốt nhất là theo Đạo và chỉ có mình Đạo thôi.Đạo thì khó nắm và phi vật chất.Ồ, nó phi vật chất và khó nắm bắt, nhưng bên trong nó là hình ảnh.Ồ, nó phi vật chất và khó nắm, và bên trong nó có hình dạng.Ồ, Đạo mờ và tối, và bên trong nó là tinh túy.Tinh túy này tồn tại như thật, và bên trong đó tồn tại sự tin tưởng.Từ khởi điểm ban đầu đến giờ, tên của nó đã không bao giờ bị lãng quên.Do đó tôi lĩnh hội được tạo hóa.Làm sao tôi biết được con đường của tạo hóa?Bởi vì những điều này |
22Mềm dẻo và vượt qua (nhu thắng cương)Cong và trở lên thẳng;Rỗng rồi trở lên đầy;Làm kiệt và trở lên mới;Có chút ít và đạt được;Có nhiều thì trở lên rối loạn. Do đó hiền triết ôm ấp lấy mộtVà đặt hình tượng mẫu cho tất cả.Không phô bày, họ tỏa sáng.Không biện hộ cho chính mình,Họ trở lên khác biệt.Không khoe khoang,Họ nhận được sự ghi nhận.Không khoác lác,Họ không bao giờ dao động.Họ không cãi cọ,Nên không ai cãi cọ với họ.Do đó cổ nhân nói “mềm dẻo và vượt qua” – nhu thắng cươngĐây có phải là một lời sáo rỗng”Hãy trở lên toàn thể,Và mọi thứ sẽ đến với bạn. |
23Nói ít là hợp với tự nhiên.Gió mạnh không kéo dài suốt buổi sáng.Mưa lớn không kéo dài cả ngày.Tại sao lại vây? Có trời đất mới biết!Nếu trời và đất không thể tạo được những thứ vĩnh cửu,Thì làm sao con người có thể được?Người mà sống theo ĐạoHợp nhất toàn thể với Đạo.Người mà sống đức hạnhToàn thể với đức hạnh.Người mà mất phương hướngThì bị lạc lối.Khi bạn là một với Đạo,Đạo sẽ chào đón bạn.Khi bạn sống theo đức hạnh,Đức hạnh sẽ luôn ở đó.Khi bạn sống với lạc lối,Mất phương hướng sẵn sàng luôn đón bạn. Người mà không đủ sự tin tưởngSẽ không được tin tưởng. |
24Người đứng kiễng gót sẽ đứng không chắc.Người cố bước sải dài sẽ không duy trì được nhịp.Người mà biể lộ khoe khoang thì không tỉnh thức.Người mà tự cho là đúng đắn thì không được kính trọng.Người mà khoe khoang thì không đạt được gì cả.Người mà khoe nổ thì sẽ không kiên trì.Theo những người sống theo Đạo,“Đây là những thứ đồ ăn thừa và hành trang không cần thiết”Chúng không đem lại hạnh phúc.Người theo Đạo luôn tránh xa chúng. |
25Những điều được tạo thành một cách diệu kỳ,Sinh ra trước cả trời và đấtTrong tĩnh lặng và độngĐứng một mình và không thay đổiTừng tồn tại và luôn vận độngCó lẽ đó là thứ sinh ra vạn vật.Tôi không biết tên nóNên gọi nó là ĐạoKhi thiếu ngôn từ hay hơn, tôi gọi là vĩ đại Trở thành vĩ đại, nó tự chảyNó chảy xa mãiKhi đi xa, nó quay trở lại. Do đó:” Đạo thật sự vĩ đại;Trời vĩ đạiĐất vĩ đạiVị vua cũng vĩ đại.”Đây là bốn nguồn lực vĩ đại của vũ trụ,Và vua là một trong số đó. Người thuận theo đất,Đất thuận theo trời.Trời thuận theo đại Đạo.Đạo thuận theo thứ gọi là tự nhiên. |
26Nặng là gốc rễ của nhẹ.Tĩnh là bậc thầy của động Do đó, nhà hiền triết di chuyển cả ngày,Mà không quên để ý hành lý.Cho dù có những thứ đẹp đẽ để nhìn,Nhà hiền triết vẫn duy trì xả ly và tĩnh lặng. Tại sao chúa tể của vạn xe hành động nhẹ nhàng khi công khai?Trở lên nhẹ là trở lên mất gốc.Trở thành luôn động là sắp trở lên mất kiểm soát. |
27Khách bộ hành giỏi không để lại dấu vết;Người nói giỏi thì không có sơ suấtNgười tính toán giỏi không cần thẻ ghi, thẻ tínhCái cửa tốt không cần khóa,Nhưng không ai có thể mở được nó.Mối nối tốt không cần nút buộcNhưng không ai có thể gỡ nó. Do đó nhà hiền triết chăm sóc mọi ngườiVà không bỏ rơi một ai.Ông ta chăm sóc vạn vậtVà không ruồng bỏ vật nào. Đây được gọi là “đi theo anh sáng” Thế nào là một người tốt?Là thầy của một người xấu.Thế nào là một người xấu?Là trách nhiệm của người tốt.Nếu người thầy không được kính trọng,Thì học sinh không được dạy dỗ,Sự mập mờ sẽ nảy sinh, cho dù ai khéo léo bao nhiêu.Đây là điểm chính yếu của điều huyền bí. |
28Hiểu biết sức mạnh của một người,Nhưng cần giữ sự chăm sóc của người phụ nữ!Hãy là dòng chảy của vũ trụ!Trở thành dòng chảy của vũ trụ,Khi trở nên đúng đắn và kiên địnhHãy trở thành đứa trẻ nhỏ một lần nữa Biết ánh sáng,Nhưng cần giữ bóng tối!Hãy trở trành hình mẫu của thế giới!Trở thành hình mẫu của thế giới,Khi trở thành đúng và không thay đổi,Hãy quay về với sự vô hạn. Biết danh dựNhưng cần giữ sự khiêm nhườngHãy trở thành thung lũng của vũ trụ!Trở thành thung lũng của vũ trụ,Đạt được chân lý và sự tháo vát,Hãy quay về trạng thái của khúc gỗ thô không chạm khắc. Khi khúc gỗ được chạm khắc, chúng trở nên hữu ích.Khi nhà hiền triết dùng nó, anh ta trở thành người cai trị.Do đó, “người cắt may vĩ đại cắt chỉnh rất ít” |
29Bạn có tin là bạn có thể đảm nhận vũ trụ và cải thiện nó?Tôi không thể nó có thể được hoàn thành. Vũ trụ là thiêng liêng, bất khả xâm phạm.Bạn không thể cải tiến nó.Nếu bạn cố chỉnh sửa nó, bạn sẽ dần làm hỏng nó.Nếu bạn cố nắm giữ nó, bạn sẽ dần mất nó. Đôi khi mọi thứ ở phía trước và đôi khi chúng ở phía sau;Đôi khi thở cũng nhọc,Và đôi khi nó đến dễ dàng;Đôi khi có sức mạnh, và đôi khi là sự yếu đuối;Đôi khi nó đi lên và cũng có lúc nó lại đi xuống. Do đó nhà hiền triết tranh xa cực đỉnh, dư thừa, và sự tự thỏa mãn. |
30Bất cứ khi nào bạn khuyên một nhà cai trị theo đạo tự nhiên,Tham vấn ngài đừng dùng bạo lực để chinh phục thế giới.Bởi vì như vậy sẽ chỉ gây ra sự phản kháng.Bụi dậm đầy gai nở rộ bất cứ nơi nào quận đội vừa đi qua.Năm đói kém mất mùa sẽ theo sau những cuộc chiến vĩ đại.Chỉ làm thứ cần hoàn thành.Đừng tận dụng sức mạnh của quyền lực. Đạt được thành tựu,Nhưng không bao giờ tỏa sáng với chúng.Đạt được thành tựuNhưng không được khoác lác, tán dương.Đạt được thành tựu,Nhưng không bao giờ được trở nên kiêu ngạo.Đạt được thành tựu,Bởi vì đây là cách của tự nhiên.Đạt được thành tựu,Nhưng không thông qua bạo lực. Bạo lực được theo sau bởi sự mất sức mạnh thực sựĐây không phải là cách của đại đạoThứ gì đi ngược với đạo sẽ sớm đến kết cục tàn. |
31Vũ khí tốt là những công cụ của sự sợ hãiToàn thể muôn loài ghét nó.Do đó người theo Đạo không bao giờ sử dụng nó.Người hiền trí thích lề tráiNgười của chiến tranh thích bên phải. Vũ khí là công cụ của sợ hãi;Không phải là công cụ của người khôn ngoan.Họ dùng nó chỉ khi không còn lựa chọn nào khác.Hòa bình và tĩnh lặng là điều trân quý của trái tim họ.Và chiến thắng không phải là lý do cho ăn mừng.Nếu bạn ăn mừng trong chiến thắng, thì bạn cũng sẽ hào hứng trong giết chóc;Nếu bạn hào hứng trong giết chóc, bạn sẽ không thể tự hoàn thiện được chính mình. Dịp vui vẻ, người quyền lực đi trước đi bên trái.Dịp buồn, đám buồn thì ở bên phải.Trong quân đội, đại tướng đứng bên trái,Vị tổng chỉ huy đưng bên phải.Điều này có nghĩa trận chiến được triển khai như một đám tang.Khi nhiều người bị giết.Họ nên khóc, thương tiếc từ trái tim chân thành.Đây là lý do vì sao một chiến thắng nên được xem như là một đám tang. |
32Đại Đạo thì không bao giờ có thể xác định rõ được.Dù nhỏ đến mấy, nó luôn trạng thái không định hình, nó không thể bị nắm giữ.Nếu vua chúa có thể được trang bị đạo,Vạn vật sẽ hợp làm mộtVà mưa thuận gió hòa.Con người sẽ không cần hành động sửa chữa nhiều mà mọi vật sẽ tự vận động theo tiến trình.Một khi cái toàn thể bị phân chia, cái bộ phần cần những tên gọi.Đã có đủ sẵn tên rồi.Chúng ta phải biết khi nào thì dừng.Biết được khi nào thì dừng sẽ ngăn chặn được những vấn đề và rắc rối.Đạo trong thế giới cũng như dòng sông chảy từ nhà ra biển. |
33Biết được người là sự thông tháiBiết được chính mình là sự tỉnh thức.Thắng được người cần sức lực.Thắng được chính mình cần sức mạnh thực sự. Người mà biết rằng mình có đủ là người giàu.Sự kiên trì là dấu hiệu của sức mạnh ý chí.Người mà sẽ ở lại chịu dựng đến cùng.Chết mà không tàn lụi là sự tồn tại mang tính bất diệt. |
34Đạo lớn chảy đến mọi nơi,Cả về bên trái và sang bên phải.Vạn vật phụ thuộc nó;Nó không giữ lại thứ gì.Nó hoàn thành sứ mệnh của mình một cách lặng lẽ và không lấy tí công nào. Nó nuôi sống vạn vật,Nhưng không phải là chúa tể của vạn vật.Nó không có mục đích, nó rất nhỏ. Vạn vật quay lại với đạo,Nhưng nó không phải là chúa tể của vạn vật.Nó rất vĩ đại. Nó không biểu lộ sự vĩ đại,Do đó nó thực sự vĩ đại. |
35Mọi người sẽ tìm đến anh ta, người mà có giữ đạo,Bởi vì ở đó có sự thư thái, hạnh phúc và bình an. Hành khách qua đường có thể dừng lại vì nhạc và thức ăn ngon,Nhưng sự mô tả về ĐạoDường như có vẻ không có thành phần của hương vị.Nó không được nhìn thấy, nó không dược nghe thấy,Và nó cũng khổng thể bị cạn kiệt.. |
36Thứ mà co ngắn lạiĐầu tiên phải giãn ra.Thứ mà yếu tànLúc đầu dường như mạnh mẽ.Thứ có vẻ chán nản, thất vọngLúc đầu thường được tán dương, đề cao.Trước khi muốn nhậnPhải cho đi. Đây gọi là sự nhận thức về bản chất tự nhiên của sự vật.Mềm và yếu thắng cứng và mạnh. Cá không thể rời nước sâu,Và kho vũ khí của một quốc gia không nên được trưng bày. |
37Đạo cư ngụ ở không hành độngNhưng không thứ gì mà không được hoàn thành.Nếu vua chúa theo điều này,Vạn vật sẽ phát triển một cách tự nhiên.Nếu họ vẫn mong muốn hành động,Họ cần quay lại tính đơn giản không hình tướng của vật chất.Không có nó bởi vì không có mong cầuKhông mong cầu bởi vì nó hiện hữu.Và đó là con đường mà mọi vật đạt thanh bình |
38Một người tốt thực sự không tự nhận tính tốt của mình,Và vì vật thực tốt.Một kẻ ngốc cố tỏ vẻ tốt,Vì vậy người đó không tốt. Một người tốt thực sự không làm gì cả,Nhưng lại không để việc gì là không hoàn thành hết.Một kẻ ngốc luôn luôn làm việc,Nhưng lại còn quá nhiều thứ cần hoàn phải hoàn thành nốt. Khi một người ân cần thực sự làm việc gì đó, anh ta không để việc gì dang dở lại.Khi một người chính trực làm việc gì đó, anh ta tạo ra lượng lớn việc đã hoàn thành.Khi một ngời có tính kỷ luật làm việc gì đó và không ai hưởng ứngAnh ta vẽ bản kế hoạch trong nỗ lực để thực hành mệnh lệnh cưỡng ép. Do đó khi Đạo bị lãng quên, ở đó xuất hiện lòng tốt, hào hiệp.Khi sự hào hiệp biến mất, ở đó xuất hiện sự tử tế.Khi sự tử tế bị mất đi, ở đó xuất hiện công lý.Khi công lý bị mật đi, ở đó xuất hiện nghi lễ.Giờ nghi lễ thành vỏ ngoài vô giá trị của niềm tin và sự trung thànhVà cũng là sự bắt đầu của đống hỗn độn.Kiến thức về tương lai chỉ như là một bộ trang phúc lễ của Đạo.Nó là sự bắt đầu của các điều điên rồ, nực cười. Người vĩ đại thực sự cư ngụ sâu ở thứ hiện thực ẩn sâu chứ không phải thứ trên bề mặt,Cư ngụ vào quả chứ không phải hoa.Do đó chấp nhận mặt này và loại bỏ mặt kia. |
39Những thứ này từ thời cổ xưa, phát triển từ một gốc:Trời thì nhất thể và trong sáng/soi rọi.Đất thì nhất thể và chắc chắnTinh thần thì nhất thể và mạnh mẽ.Thung lũng thì nhất thể và tràn đầy.Các vụ vua và chúa mà nhất thể, đất nước sẽ chính trựcĐây là thứ nằm trong đức tính của nhất thể.Tính sáng tỏ của trời giúp ngăn trời sụp đổ.Sự chắc chắn của đất giúp đất khỏi tách rờiSức mạnh của tinh thần giúp nó khỏi bị dùng cạn kiệt.Cái đầy của thung lũng giúp nó khỏi cạn khô.Sự lớn mạnh của vạn vật giúp ngăn nó khỏi tự biến mất.Tinh thần lãnh đạo của các vị vua chúa giúp cho đất nước khỏi suy sụp. Do đó khiêm nhường là nền tảng của sự cao quý.Thấp là nền móng của cao.Hoàng tử và vị chúa tự xem mình như trẻ mồ côi, góa phụ và vô giá trị (tôi tớ).Họ có thể không dựa và sự khiêm nhường? Quá thành công thì không phải là một điều tốt/lợi thế.Đùng kêu leng keng như ngọcHay lóc cóc như dàn đàn đá hòa âm. |
40Quay trở lại là chuyển động của đại Đạo.Mềm dẻo linh hoạt là con đường của đạo.Vạn vật được sinh bởi sự tồn tạiSự tồn tại được sinh bởi không tồn tại. |
41Người học trò khôn ngoan nghe Đạo và thực hành nó một cách chuyên cần.Người học trò trung bình nghe Đạo, suy ngẫm về nó đôi lúc.Kẻ ngốc nghe về Đạo hay cười lớn chế nhạo.Nếu không có tiếng cười nhạo, Đạo có lẽ không còn là Đạo. Do đó có thể nói rằng:Con đường sáng sủa nhìn có vẻ mờ đục;Tiến lên trông có vẻ như thụt lùi;Thứ dễ dàng trông có vẻ khó khăn;Đức hạnh cao nhất trông có vẻ trống rỗng;Thứ thuần khiết nhất lại có vẻ dơ bẩn.Sự giàu có của đức hạnh trông có vẻ không tương xứng;Sức mạnh của đức hạnh trông có vẻ bạc nhược;Đạo đức thật sự lại có vẻ không thật;Hình vuông tuyệt đối không có cạnh;Tài năng lớn thường nở muộn;Ghi chép vĩ đại nhất rất khó được nghe thấy;Hình dạng vĩ đại nhất lại không có hình;Đạo thì ẩn dấu và không có tên gọi cụ thể.Chỉ có Đạo nuôi dưỡng và giúp mọi thứ đạt được sự hoàn thành. |
42Đạo sinh mộtMột sinh ra haiHai sinh ra baBà va sinh ra vạn vật Vạn vật mang theo âm và ôm lấy dương.Chúng đạt được sự hài hòa bởi kết hợp của âm, dương Con người ghét bị thành “trẻ mồ côi”, “ góa phụ”, hay “vô dụng”Nhưng đây lại là cách vua chúa tự mô tả mình. Bởi vì đạt được qua mất điVà mất đi qua đạt được. Thứ người khác dạy, tôi cũng dạy; đó là:“ một người bạo lực sẽ kết bởi một cái chết bạo lực!”Đây cũng là thứ cơ bản trong lời dạy của tôi. |
43Thứ mềm yếu nhất trong vũ trụSẽ thắng thứ mạnh mẽ nhất trong vũ trụ.Thứ không có vật chất có thể tiến vào mọi vật không có khoảng không.Do đó tôi hiểu giá trị của không hành động. Dạy mà không dùng lời, và làm mà không dùng hành độngĐược hiểu bởi số lượng rất ít người. |
44Danh tiếng hay bản thể: cái gì quan trọng hơn?Bản thể và sự giàu có: cái gì quý giá hơn?Được và mất: cái gì đau hơn? Người mà gắn, chấp vào nhiều vật sẽ chịu đựng nhiều hơn.Người mà tích trữ nhiều sẽ chịu đựng những sự mất mát lớn.Một người biết bằng lòng thì sẽ không bao giờ thất vọng.Người mà biết khi nào thì dừng sẽ giúp mình tránh được những rắc rối.Sẽ mãi mãi an toàn, bình an. |
45Thành tựu vĩ đại dường như không hoàn hảo,Đúng vì nó không biểu lộ ra ngoài tính hữu dụng của nó.Làm đầy vĩ đại nhất có vẻ trống rỗng,Do đo có nó không bị cạn kiệt. Thứ thẳng nhất có vẻ xoắn cong.Thông minh nhất có vẻ ngu đần.Tài hùng biện nhất lại có vẻ lúng túng. Chuyển động thắng lạnh lẽo.Tĩnh lặng thắng giận dữ, nóng nảyTĩnh lặng và thanh bình giúp đặt mọi thứ trong vũ trụ theo thứ tự. |
46Khi Đạo hiện diện trong vũ trụNgựa kéo dùng để kéo xe bón phânKhi Đạo vắng mặt trong vũ trụNgựa chiến được nuôi dưỡng bên ngoài thành phố. Không có tội lỗi nào lớn hơn tội lỗi của cái tham hay thèm muốn,Không có lời nguyền rủa nào có thể lớn sự phá hoại của bất mãn, không hài lòngKhông có bất hạnh nào lớn hơn bất hạnh do mong muốn sở hữu cho cá nhân.Do đó, người mà biết đủ là đủ sẽ luôn luôn thấy đủ. |
47Không ra bên ngoài bản thể, bạn có thể biết được cả thế giới.Không nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ, ban có thể thấy đường của đạo trời.Bạn càng đi xa, bạn càng biết ít. Do đó hiền triết biết nhiều mà không di chuyển.Người thấy mà không cần nhìn;Người làm mà không cần hành động. |
48Trên đường theo đuổi học vấn, hàng ngày sẽ có thứ gì đó thu lượm được.Trên đường mưu cầu đạo, hàng ngày, có thứ gì đó sẽ rơi đi. Từng ít một ít một thứ được hoàn thànhCho đến khi đạt được không làm gì cả.Khi không có gì được giải quyết, sẽ không có thứ gì còn xót lại mà không được giải quyết. Thế giới được cai trị bởi để cho mọi thứ thuận theo tự nhiên, bản chất của chính chúng.Nó không thể được cai trị bằng can thiệp. |
49Người hiền trí không có tâm trí cho cá nhân,Người luôn ý thức về nhu cầu của người khác. Người tốt với những người là người tốtNgười cũng tốt với những người là người không tốt.Bởi vì đức hạnh là lòng tốt.Người có sự trung thực với người mà họ trung thựcNgười cũng có sự trung thực với người mà bản chất họ không trung thựcBởi vì đức hạnh là sự trung thực, chính trực. Người hiền trí thì nhút nhát và khiêm tốn – thế giới có vẻ nghĩ người này mơ hồ, không rõ ràngMột số thì dõi theo và lắng ngheNhà hiền triết hành xử như một đứa trẻ con. |
50Giữa sinh và tửBa trong mười là người theo sự sốngBa trong mười là người theo cái chếtVà con người cũng chỉ trải qua từ sinh đến chết cũng nằm trong số ba trong mười.Tại sao lại vậy?Bởi vì họ sống cuộc đời họ là sự cộng gộp tổng Người biết cách sống có thể bước ra bên ngoàiMà không còn sợ hãi tê giác hay hổ dữAnh ta cũng sẽ không bị thương trong chiến trận.Với anh ta, tê giác không thể tìm ra chỗ mà húc sừng vào.Hỗ giữ không thể tìm ra chỗ mà bám móng vuốt vào.Và vũ khí không thể tìm ra chỗ mà chọc thủng.Tại sao lại vậy?Bởi vì anh ta không có chỗ để cái chết có thể len lỏi vào. |
51Mọi vật lớn lên từ ĐạoChúng được nuôi dưỡng bởi đức hạnhChúng được tạo hình từ vật chất.Và tạo dáng từ môi trường.Do đó vạn vật đều kính trọng Đạo và tôn kính đức hạnh.Kính trọng Đạo và tôn tính đức hạnh không phải là bởi yêu cầu, mà bởi chúng là bản chất tự nhiên của vạn vật. Do đó mọi thứ lớn lên từ Đạo.Đức hạnh nuôi dưỡng chúng,Phát triển chúng, chăm sóc chúng,Che chở chúng, an ủi chúngNuôi lớn chúng, và bảo vệ chúng.Tạo ra mà không chiếm công,Làm mà không nhận công,Chỉ dẫn mà không can thiệp,Đây là ĐỨC HẠNH CƠ BẢN. |
52Sự khởi nguồn của vũ trụLà nguộn cội của mọi vật.Biết được nguồn cội thì cũng biết được đứa con sinh ra từ đóHiểu được đứa con, biết là vẫn còn duy trì liên hệ với người mẹ, sẽ đem sự tự do, không còn nỗi sợ cái chết. Giữ miệng ngậm câmCanh chừng các giác quan,Thì cuộc sống sẽ tràn đầy.Mở miệng nói nhiềuLuôn luôn bận rộn,Và cuộc sống sẽ rời xa sự hy vọng. Nhìn thấy thứ nhỏ là cái nhìn thông suốt bên trong;Linh hoạt dùng lực là sức mạnhSử dụng ánh sáng bên ngoài, quay vào soi rọi bên trong,Đây là cách có thể giúp ta tránh được hại và tổn thương.Đây là sự học của kiên định. |
53Nếu tôi chỉ có một chút tri giác,Tôi sẽ bước trên con đường chính và với nỗi sợ duy nhấtLà sẽ lạc lối khỏi nó.Theo con đường chính thì dễ dàng,Nhưng con người thường yêu thích con đường phụ. Khi cung điện được trang trí lộng lẫyCánh đồng sẽ đầy cỏ dại,Và kho thóc sẽ vừa đủ,Một số mang quần áo lộng lẫy,Mang theo gươm sắc nhọn,Và nuôi chiều bản thân với thức ăn và đồ uống;Họ sẽ có nhiều độc tố hơn thứ họ có thể dùng.Họ là những tên người cai trị ăn cắp.Đây chắc chắn không phải là con đường của Đạo |
54Những thứ được tạo tiền đề vững chắc sẽ khó bị nhổ tận gốc.Những thứ bị nắm chặt sẽ không thể trượt mất.Nó sẽ được kính trọng từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tu dưỡng đức hạnh bên trong bạn,Và đức hạnh sẽ thực là của bạn.Nuôi dưỡng nó trong gia đình,Và đức hạnh sẽ đầy rẫy xung quanh.Nuôi dưỡng nó trong ngôi làng,Thì đức hạnh sẽ lớn mạnh.Nuôi dưỡng nó trong quốc gia.Thì đức hạnh sẽ trở nên sung túc.Nuôi dưỡng nó trong vũ trụ,Thì đức hạnh sẽ hiển hiện mọi nơi. Do đó xem cơ thể như là cơ thểXem gia đình như là gia đìnhXem làng xóm như là làng xómXem quốc gia như là quốc giaXem vũ trụ như là vũ trụ. Làm sao tôi có thể biết vũ trụ như vậy?Chỉ bằng xem xét! |
55Người mà có đầy đủ đức hạnh thì trông như một đứa trẻ.Ong bắp cày và rắn rết không thể đốt anh ta;Thú hoang không thể tấn công anh ta;Anh ta sẽ không bị tấn công bởi chim săn mồi.Xương của anh ta thì mềm, cơ của anh ta thì yếu.Nhưng cái hiểu thấu của anh ta thì vững chắcAnh ta không từng trải sự đoàn tụ nam nữ, nhưng anh ta là toàn thể.Dũng khí của anh ta mạnh mẽ.Anh ta cười vang cả ngày mà không khản giọng.Đây là sự hài hòa hoàn hảo. Hiểu sự hòa hợp là kiên định.Hiểu sự kiên định là tỉnh thức. Sẽ không khôn ngoan khi cứ vội vã chạy quanh.Kiểm soát hơi thở gây lên sự căng cứng.Nếu quá nhiều năng lượng bị tiêu sài, sự mệt mỏi, kiệt quệ sẽ theo sau.Đây không phải là cách của Đạo.Bất cứ thứ gì ngược với đạo sẽ không kéo dài lâu. |
56Người biết thì không nói.Người nói thì không biết. Giữ miệng ngậm.Canh gác các giác quan.Chế ngự sự sắc sảo.Đơn giản hóa các vấn đề của bạnChe đậy trí thông minh của bạn.Hòa làm một với hạt bụi của trái đất.Đây là sự hợp nhất cơ bản. |
Người đạt trạng thái nàyThì không còn lo lắng về những người bạn và kẻ thù.Về thứ tốt và độc hại, về vinh dự và sỉ nhục.Do đó đây là trạng thái cao nhất của con người. |
57Cai trị một quốc gia bằng công lý.Tiến hành tham chiến với sự linh hoạt đáng kinh ngạc.Trở thành người chủ của vũ trụ mà không cần cố gắng nhiều.Làm sao tôi biết được vậy?Bởi vì điều này! Càng nhiều luật lệ, và giới hạn đặt ra,Con người càng trở nên nghèo hơn.Vũ khí của con người càng sắc bén,Sẽ càng nhiều vấn đề diễn ra trong đất nước.Con người càng trở lên khéo léo, khôn ngoan,Sẽ càng nhiều hiện tượng lạ kỳ xuất hiện.Càng nhiều luật lệ, và quy tắc,Sẽ có càng nhiều kẻ trộm cắp, cướp giật. Do đó nhà hiền triết nó:Tôi thực hiện không hành động và mọi người tự sửa đổi mình.Tôi tận hưởng hòa bình, và mọi người trở nên trung thực.Tôi không làm gì cả và mọi người trở nên giàu có.Tôi không có mong cầu và mọi người trở về với điều thiện và cuộc sống đơn giản. |
58Khi đất nước được cai trị bởi bàn tay hiểu biết nhẹ nhàngCon người trở nên đơn giản.Khi đất nước được cai trị bởi sự hà khắc,Con người trở nên xảo quyệt, khôn vặt. Hạnh phúc được bắt nguồn từ khổ đau.Đau khổ ẩn sâu bên dưới hạnh phúc.Ai biết được tương lai sẽ ra sao?Không có sự chân thực.Chân thực sinh ra bất lương.Sự hào hiệp trở thành trò mê hoặc phù thủy.Bùa mê của con người sẽ kéo dài mãi mãi. Do đó người hiền trí sắc sảo nhưng không gay gắt, chua cay.Nhọn mà không châm chọc soi móiThẳng mà không thiếu sự thiếu kiềm chế,Tài giỏi mà không mù quáng. |
59Trong chăm sóc người khác và phục vụ trời,Không có gì tốt như dùng sự kiềm chế.Kiềm chế bắt đầu từ việc từ bỏ ý kiến, quan điểm của cá nhân.Điều này phụ thuộc vào đức hạnh tích tụ lại từ trong quá khứ.Nếu có sự dự trữ lớn về đức hạnh, thì sẽ không có gì là không thể.Nếu không có gì là không thể, thì sẽ không có giới hạn nào nữa.Nếu một người biết là không có giới hạn, thì anh ta sẽ phù hợp với vị trí cai trị.Nguyên tắc gốc rễ của đạo sẽ dưỡng sinh điều tốt trong thời gian dài.Đây được gọi là có gốc rễ sâu và nền tảng vững chắc.Đạo của sống thọ và tầm nhìn vĩnh cửu |
60Cai trị một quốc gia giống như nấu một con cá nhỏ.Tiếp cận với vũ trụ theo đạo, điều xấu xa sẽ không còn mạnh mẽ nữa,Và sức mạnh của nó sẽ không dùng để làm hại người khác,Và người hiền trí cũng được bảo vệ.Họ không làm đau lẫn nhau,Và đứ hạnh trong mỗi người cũng sẽ được đồng thời làm mới. |
61Một quốc gia vĩ đại như một vùng đất thấp.Chúng là điểm gặp nhau của cả vũ trụ,Nguồn cội của vũ trụ. Người nữ thắng người nam ở sự tĩnh lặng.Nằm thấp xuống trong tĩnh lặng. Do đó nếu một quốc gia lớn mở đường cho các quốc gia nhỏ,Nó sẽ chinh phục các quốc gia nhỏ.Nếu một quốc gia nhỏ khuất phục quốc gia lớn,Nó sẽ khuất phục các quốc gia lớn. Do đó người chiến thắng phải mềm mỏng.Và những người mà khuất phục người khác được bởi vì họ mềm mỏng, linh hoạt và nhẫn nhịn.Quốc gia lớn cần nhiều người.Quốc gia nhỏ cần cung cấp dịch vụ.Mỗi quốc gia đạt thứ họ muốn.Nó là sự phù hợp với quốc gia lớn mà quốc gia nhỏ chịu, nhường. |